Kính thưa Quý cha linh hướng cùng các anh chị Cursillistas
Tôi tên Maria Nguyễn Thị Tuyết Phượng đã tham dự khoá #4 Sài Gòn năm 2010
Cùng với sự vâng phục, tôi được phân công chia sẻ hôm nay trong lễ Thánh PhaoLô tông đồ, mà lại là Thánh PhaoLô trở lại. Tôi đã được học Kinh thánh nói về Thánh Phaolô cũng như được đọc tài liệu về Thánh nhân nữa, nhưng kỳ thực nếu kêu tôi kể chi tiết về vị Thánh này thì tôi không thể làm được.
Ai trong chúng ta cũng đều biết Thánh Phaolô và Thánh Phêrô là hai Tông Đồ trụ cột của Hội Thánh Công Giáo Rôma. So với Thánh Phêrô là Tông Đồ trưởng thì Thánh Phaolô là Tông Đồ dân ngoại. Từ ngày 28/06/2008 đến 29/06/2009 được Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI đã loan báo việc ấn định Năm Thánh Phaolô. Theo ý nguyện của Đức Thánh cha Bênêđictô XVI thì năm sau Phaolô sẽ là thời gian thuận tiện để cổ võ những sáng kiến mục vụ và xã hội được linh ứng từ linh đạo Thánh Phaolô, và để tổ chức các cuộc hành hương viếng mộ Thánh Tông Đồ nhất là với tinh thần hoán cải.
Thánh Phao lô là một tông đồ đã từng bách hại những ai tin vào Đức Kitô, nhưng Chúa đã biến đổi ông để ông trở thành một tông đồ nhiệt thành của Chúa để loan báo Tin Mừng và làm chứng cho Chúa. Qua những tông huấn và Tin Mừng của ngài, tôi đã học được rất nhiều và đức tin của tôi cũng được cũng cố rất nhiều.
Tôi xin chia sẽ cùng quý anh chị những cảm nghiệm của tôi trong đời sống của một Cursillista trước và sau khi tham gia Khoá 3 Ngày.
Mặc dù tôi đã được rửa tội từ nhỏ nhưng tôi chưa sống đúng nghĩa một người Kitô hữu. Tôi không thiết tha cầu nguyện, không tham dự Thánh Lễ một cách đúng nghĩa, nói chung tôi đi lễ theo thói quen và gượng ép. Khi gặp những khó khăn trong cuộc sống tôi chạy đến than thở và cầu xin Chúa cho được theo ý của mình, khi không được thì tôi trách Chúa tại sao không ban cho tôi những điều tôi cần.
Khi dự Khoá 3 Ngày, có rất nhiều câu hỏi hiện ra trong đầu tôi, tại sao ai đến viếng Thánh Thể cũng rơi lệ? Tại sao mọi người có thể nói những lời cầu nguyện một cách chân thành vậy? Tại sao ai tham dự Thánh Lễ cũng nghiêm túc? (vì phải thức sớm nên tôi mệt và chán) Tại sao và còn nhiều cái tại sao nữa? Sau khi kết thúc khoá Cursillo tôi cũng chưa giải đáp được những câu hỏi đã hình thành trong đầu mình. Với tính cách của tôi, điều gì tôi chưa hiểu rõ thì tôi không thể thích ứng được.
Tôi được mời đi sinh hoạt sau khoá, tôi thật sự không muốn, do tôi không thích tham gia hội đoàn nào cả vì khi tham gia tôi thấy có nhiều vấn đề không hợp với tính cách của mình. Nhờ sự động viên của người mẹ đỡ đầu, tôi cũng đi nhưng đi với tâm trạng đi cho biết và biết thêm cũng chẳng sao.
Dần dần tôi thấy mình như trở nên một người khác, lúc đó tôi nhớ đến bài Rollo Lý tưởng và câu hỏi ”Lý tưởng của bạn là gì?” hiện ra trong đầu tôi, sau đó là Rollo Nhiệm Tích. Thế là tôi tìm hiểu và học hỏi thêm nhiều về Chúa Kitô, về các giáo huấn của Giáo Hội và cả Lời Chúa nữa. Đức tin của tôi từng ngày như được dần lớn lên, tôi cùng tham gia với các anh chị Cursillista trong Phong Trào, và tôi thấy mình như mở lòng ra và trở nên càng thân thiện hơn với các anh chị em trong Phong Trào qua hình ảnh Chúa Kitô, như Thánh Phalô đã nói trong thư gửi tín hữu Ga-lát chương 3 từ câu 26 đến 29 “Thật vậy, nhờ đức tin, tất cả anh em đều là con cái Thiên Chúa trong Đức Giêsu Kitô. Quả thế, bất cứ ai trong anh em được thanh tẩy để thuộc về Đức Kitô, đều mặc lấy Đức Kitô. Không còn chuyện phân biệt Do Thái hay Hy Lạp, nô lệ hay tự do, đàn ông hay đàn bà; nhưng tất cả anh em chỉ là một trong Đức Kitô” qua đó tôi lại được học hỏi thêm cách phục vụ trong Chúa.
Nhưng đúng là không có gì là đơn giản và dễ dàng cả, trong khi tham gia phục vụ,tôi được học là phải khiêm nhường, vâng phục, bác ái, cầu nguyện….
Có lần tôi tham gia trợ tá, có chuyện không vui với một người chị em, tôi cứ ấm ức mãi vì chuyện đó lỗi không do tôi. Tôi mang tâm trạng đó làm công tác tông đồ. Các anh chị biết không? Tôi làm việc gì cũng không xong, không thiếu cái này cũng thiếu cái kia và đặc biệt là mang vẻ mặt nặng nề dù miệng cố gắng cười một cách giả tạo. Khi tham dự Thánh Lễ tôi được cha linh hướng đánh thức với bài giảng 3 cái nhìn của Chúa Kitô, tôi nhìn ảnh Thầy Chí Thánh, Thầy nhìn tôi với ánh mắt buồn lắm, tự dưng tôi muốn khóc. Tôi nhớ lời Cha giảng trong các buổi tĩnh tâm trước khi trợ tá, các Cursillistas phải làm chứng bằng hành động và sống chứng nhân bằng việc làm trợ tá của mình, siêng năng cầu nguyện. Sau Thánh Lễ tôi đến nhà nguyện dâng lên hết cho Chúa những chuyện không vui đó, tôi lại nhìn lên Thầy Chí Thánh , lúc này Thầy nhìn tôi với ánh mắt trìu mến và như có nụ cười trong đó nữa. Còn phần tôi sau đó tôi thấy vui hơn và công việc hoàn thành cũng tốt hơn. Tôi nhớ đến lời Thánh Phaolô nói trong thư gửi tín hữu Êphêxô: Chương 4 từ câu 2 đến câu 4: “Anh em hãy ăn ở thật khiêm tốn, hiền từ và nhẫn nại; hãy lấy tình bác ái mà chịu đựng lẫn nhau. Anh em hãy thiết tha duy trì sự hiệp nhất mà Thần Khí đem lại, bằng cách ăn ở thuận hoà gắn bó với nhau. Chỉ có một thân thể, một Thần Khí, cũng như anh em đã được kêu gọi để chia sẽ cùng một niềm hy vọng”.
Tôi cảm thấy không còn áp lực nữa khi đối diện với người chị em đó. Qua nhiều lần trợ tá tôi lại được học thêm nhiều về tinh thần bác ái, nhẫn nại và chịu đựng lẫn nhau. Vì thế trước khoá và sau khoá tôi đều dâng lên cho Chúa những khó khăn cũng như những điều không vui để xin Chúa Thánh hoá cho mọi việc thuận theo ý Chúa.
Nhờ vậy mà tôi thân với các anh chị em trong Phong Trào hơn, và khi đi sinh hoạt tôi thấy vui vẻ hơn. Tôi thật sư may mắn khi được làm con cái Chúa và được ơn Chúa mời gọi làm tông đồ cho Ngài.
Tôi ước gì mình có thể sống mỗi ngày với tinh thần bái ái, yêu thương, tha thứ cho nhau trong tình yêu của Thầy Chí Thánh, sống làm chứng nhân đích thật trong môi trường sống của mình. Muốn được như vậy tôi phải luôn cầu nguyện với Chúa. Vì vậy kính mong Quý cha cùng quý anh chị cầu nguyện thêm để tôi có thể hoàn thành sứ vụ mà Chúa trao ban.
“Lạy Chúa con là người bất toàn nhưng Chúa đã chọn con làm công cụ loan truyền tin mừng Chúa. Xin ban sức để con là công cụ có ích cho nước Chúa và ban Thần Khí để con luôn được bền bỉ trong sứ vụ của mình để trở nên người Kitô hữu đích thật trong nước Chúa. Amen”
25-01-2014
(Maria Nguyễn Thị Tuyết Phượng #4 Saigon)